Dừng chân...
Ko phải để nghỉ.... mà chỉ là để... quay lại, và ngoái nhìn...
Để rồi sâu thẳm trong trái tim.... luôn in hình bóng người đó... đầy trông ngóng!
Khó có ... thể quên....
Và rồi anh như muốn điên lên... Cảm thấy muộn phiền, ko bình yên ... xa cách....
Nhưng đến một ngày...
Anh biết rằng người ấy... đi yêu... người khác....
Lòng anh sẽ tan nát... chứ anh sẽ chẳng buồn...
Tim chảy máu và lòng đau trở rát...
Nhưng ... anh vẫn hạnh phúc... cầu chúc cho người ta....
Vì tình yêu thật sự anh à.... người ta hạnh phúc... là điều mà ... anh muốn....
Còn khi yêu, anh sẽ ko lùi bước.... Bất chấp mọi sự cản đường.... Dù cho nó có gian khó, dù cho đôi lúc, gục ngã, anh muốn mình từ bỏ.... nhưng anh luôn có động lực... để giúp anh... sức mạnh vượt qua... đó là cái đích mà... anh sẽ hạnh phúc bên người anh yêu nhất, cũng chính là người nhiều nhất yêu anh...
.......................
Dẫu biết rằng tình yêu là mong manh, và chẳng phải ai cũng tìm ra lời giải....
Và ko phải lúc nào, tình yêu cũng lấp lánh như sao, sáng ***i và luôn luôn đẹp đẽ....
Tình yêu ko phải lúc nào, cũng đạt tới tột đỉnh của đam mê.... Đôi khi chỉ là... tình yêu bình bình và giản dị...
Cái thời gian yêu cuồng dại sẽ qua đi, thì chỉ còn một tình yêu lặng lẽ... Nhưng dù ra sao và ở thời điểm nào, cách yêu có khác nhau biết bao... thì tình yêu vẫn là thứ mà... ở đó.... người ta trao đi nhiều nhất!
.........................
Bây giờ....
Người ta học cách sống... lý trí...
Để đánh mất đi nhịp đập tim cuồng si....
Và thỉnh thoảng người ta thường quên đi...
Bên cạnh lý trí, trái tim luôn tồn tại... một lý lẽ... chẳng có nổi lời giải....
......................
Sẽ là dối trá nếu như....
Nhớ mà giả vờ như.... ko nhớ!
Sẽ là ko thật thà nếu là...
Yêu mà ngại phải đợi chờ....
Sẽ là khờ dại nếu một mai...
Yêu một người mà luôn luôn sợ hãi....
Sẽ là hèn nếu ghim trái tim mình ở lại....
Ko dám thốt ra... khi đã trót yêu sai...
...............................
Ừ thì ai mà chẳng có tương lai, đường đời còn dài, một mai ai biết được....
Tình yêu khác với những điều ước...
Nó đến bất chợt và nhanh ***ng ra đi... nếu ko có gì níu lại...
Làm sao biết là ai.... sẽ yêu mình mãi mãi... Và làm sao biết được... mình sẽ mãi mãi yêu ai nếu chỉ nghe theo lời lý trí... hãy tin đi, trái tim ko chỉ sai... hãy nghe theo trái tim dù ngỡ như khờ dại....
..............................
Ràng buộc là một con đường kỳ diệu!
Tình yêu là một sự kỳ diệu đáng yêu....
Thân cây gầy yếu bỗng trở nên mạnh mẽ....
Và tình yêu... thì cũng sẽ mạnh mẽ thế thôi....
Nếu có... bàn tay.... cả hai người vui xới....
Chẳng phải ai... gặp nhau đã yêu nhau nhiều.... chỉ là thích.... bơi đến yêu xa lắm, nhưng người ta tin vào ánh mắt, dập tắt lý trí... để vun xới ... để đạt tới đỉnh cao... để tình yêu lớn lao.... tiếp sức cho hoài bão....
..............................
[S]ẽ có một người gom nắng lại cho anh, trong đông giá xa xôi, ngày anh lạnh...
Sẽ có một người mang gió mát cho anh, cho hạ nóng xôn xao, khi hồn anh trở bão...
Sẽ có một người chịu đau đớn cùng anh, khi thân xác anh rã rời... tả tơi trong nước mắt - mệt mỏi dâng trào...
Sẽ có người yên bình khi trái tim anh kêu gào tìm chỗ dựa...
Sẽ có một người đi cùng anh dưới mưa... Để che cho anh... cho dù người đó ướt....
Sẽ có một người đưa anh đi và bên anh suốt.... những con đường mà anh sẽ đi qua...Dù cho con đường đó có là... đường trải thảm hoa, hay ghồ ghề sỏi đá...
Tình yêu dù có mãi ở xa.... thì trong tim vẫn là cùng chung hình bóng
[img][/img]